PHONG HUYỆT HOÀNG LONG
THÙY
📢 Ngài Đan Hà dạy chúng:
Gương sáng trên đài có vật hiện rõ. Chuông lớn trên giá đánh vào tiếng ngân. Đo được cao thấp chính xác chăng?
CỬ - BẢN TẮC:
📢 Ngài Đầu Tử cử:
Phong Huyệt ban đầu đi đến Hoàng Long. Hoàng Long hỏi: Đường đi đá nhọn xuyên mây, nói đến ý gì?
Phong Huyệt thưa:
Ráng chiếu giống bao phỉ châu ngọc. Bao quanh núi chiếu nguồn sông.
Hoàng Long nói: Hãy đến đây
Phong Huyệt thưa: Hòa thượng nói nho nhỏ
BÌNH XƯỚNG
📢 Ngài Đầu Tử nói: Thiền sư Diên Chiếu ở núi Phong Huyệt Nhữ Châu. Ban đầu tham vấn đại sư Đức Thuận ở Cảnh Thanh Việt Châu.
Thuận Đức hỏi: Ông từ đâu đến đây?
Phong Huyệt thưa: Từ đông đến.
Thuận Đức hỏi: Có đi qua sông nhỏ chăng?
Phong Huyệt thưa: Sông lớn lướt nhẹ qua, sông nhỏ không qua được.
Thuận Đức nói: Cảnh Hồ Lăng Tân chim bay không tới, sóng chớ nghe lên lời di ngôn.
Phong Huyệt thưa: Biển cả mênh mông nào sợ thuyền chiến, liệt Hán xuôi buồm dạo Ngũ Hồ.
Thuận Đức dựng cây gậy hỏi: Sao? Cái này là cái gì?
Phong Huyệt nói: Cái này là cái gì?
Thuận Đức nói: Quả nhiên không biết.
Phong Huyệt nói: Đưa ra, thâu vào đều là thấy sử dụng.
Thuận Đức nói: Biết trước chung nhỏ kêu to, ngủ say rồi mơ.
Phong Huyệt thưa: Núi che phủ đầm, vẽ lý hàng phục được beo.
Thuận Đức hỏi: Tha tội bỏ lỡ, ông nên lễ bái đi ra.
Phong Huyệt thưa: Đi ra thì được.
Sư đi đến pháp đường, than rằng: Người đi hành cước vì lý do chưa gặp nhân duyên tốt, há lại chịu thôi ư!
Thế nên, Sư trở lại tham kiến Hòa thượng đường đầu thưa: Vừa rồi vội trình, kẻ ngu muội đã mạo phạm tôn nhan. Nhờ ơn Ngài chưa ban gậy phạt.
Thuận Đức hỏi: Vừa rồi ông nói từ đông đến, có phải là ở Thúy Nham không?
Phong Huyệt thưa: Tuyết Đậu chính ở đồng Bảo Cái.
Thuận Đức bảo: Không đuổi kịp đệ. Thế nên mất đầu, khi đến đây chỉ nhớ văn chương sách vở.
Phong Huyệt thưa: Trên đường gặp kiếm khách nên trình kiếm, chẳng gặp nhà thơ chớ nói thơ.
Thuận Đức nói: Thơ thì giữ kín, tạm mượn kiếm xem.
Phong Huyệt nói: Chém đầu người dắt nhắc kiếm đi.
Thuận Đức nói: Không những xúc phạm phong hóa thiền hổ, mà còn hiện ra sự mê mờ của mình.
Phong Huyệt thưa: Nếu không xúc phạm phong hóa, thì làm sao sáng được tâm cổ Phật.
Thuận Đức nói: Sao gọi là sáng tâm cổ Phật?
Phong Huyệt thưa: Đã đồng ý thu nạp, tại sao hôm nay Thầy bảo có bốn. Con từ đông đến, lúa gạo không chia.
Thuận Đức nói: Mới nghe không chia cho mình thì sao lại ép mình vậy.
Thuận Đức nói: Sông lớn vượt ngàn tầm, sông lặng thẳng rơi nước.
Phong Huyệt nói: Một câu cắt đứt các dòng, muốn con thôi dứt.
Sư lễ bái.
Thuận Đức nói: Hay thay nạp tử.
Sau Sư đến tham vấn Đông An. Đông An hỏi: Đường đá nhọn xuyên mây, có dây rủ xuống là ý thế nào?
Nay trong bài tụng này ghi là Hoàng Long hỏi, và rủ sợi mây cho là rủ sợi tơ. Bởi vì đường thổ ghi chép không rõ. Nay lấy trong Tổ Đăng Lục để chứng minh, người học nên biết.
Đông An đã hỏi lời này. Phong Huyệt đáp như thế. Đông An dùng cơ bắt sóng rồng hổ, qua lại với nhau. Ông ta cũng không phải là người buông thả nhân hạ, là người thành thật phụng đạo.
Hòa thượng cũng nên nhẹ lời. Mặc dù tay chạm vào mũi nhọn không tổn thương. Nhưng trong ấy về tính lý khó bao dung. Nếu chẳng phải ngài Đầu Tử đem đến sự hài hòa, thì sẽ có lời to tiếng nhỏ.
TỤNG CỔ
Mình châu vô giá treo chỗ tối, Đêm khuya đưa cho người gõ xô. Ai ngờ lại bị trâu đất nhìn, Nuốt răng trôi nhả ngọc tận vực sâu.
BÌNH XƯỚNG
📢 Ngài Vinh Gia nói:
Châu ma ni người không biết. Tự mình nhận được Như Lai Tạng, sáu thứ thần dụng đường như không mà chẳng không. Một viên tròn sáng sắc mà không phải sắc.
Sao chẳng nghe Thiền sư Vân Tế Sư Tổ hỏi Nam Tuyền, Đã là Như Lai tạng tự mình nhận được. Thế nào là tạng?
Ngài Nam Tuyền nói: Vương lão sư qua lại với ông là tạng
Sư Tổ hỏi: Không qua lại thì sao?
Nam Tuyền nói: Cũng là tạng
Sư Tổ hỏi: Thế nào là châu?
Nam Tuyền gọi: Sư Tổ!
Sư Tổ đáp: Dạ.
Nam Tuyền nói: Hãy đi, ông không hiểu lời ta.
📢 Ngài Lâm Tuyền nói:
Phải biết điểm rơi chính xác của hạt châu này. Ẩn mà càng bày, hiển mà không lộ.
Cả ngày tìm mà không thấy, có lúc tự đến. Đâu cần nửa đêm canh ba, phiên người gõ xô chỉ ngọc qua kim vàng khổng lồ, bị trâu đất dưới giếng nhìn thấy.
Nuốt răng hồng đỉnh núi nhân ngã, Nhà sông xanh tận biển thỉ phi. Đường cơ không nhường bảo nổi nhờ, Chớ bảo Phong Huyệt không nói trước.
NGUỒN
✨ …