NGẮM NÚI BAN NGÀY
THÙY
📢 Ngài Đan Hà dạy chúng:
Ngài Đan Hà dạy chúng: Nói không chọn thật, đưa ra không giống. Một thì một, hai thì hai. Mất miệng sờ nhằm lỗ mũi, không biết rơi vào đâu?
BẢN TẮC Ngài Đầu Tử cũ, Tăng hỏi Vân Môn: Thế nào là ý Tổ Sư từ Tây sang.
Vân Môn đáp: Ban ngày nên xem núi.
BÌNH XƯỚNG Vân Môn thượng đường nói: Các nhơn giả! Chớ có vọng tưởng. Trời là trời, đất là đất, núi là núi, nước là nước, tăng là tăng, tục là tục, im lặng giây lâu Sư nói: Hãy đem núi đến đây với ta.
Tăng hỏi: Học nhơn thấy núi là núi, thấy nước là nước thì thế nào?
Vân Môn nói: Ba cửa vì sao đi qua giữa điện Phật.
Tăng thưa: Như thế thì không vọng tưởng nữa.
Vân Môn nói: Trả lại thoại đầu cho ta.
Lâm Tuyền nói: Thân Kim cang ngoài cửa cười Hòa Thượng. Vị Tăng này tuy hỏi ý Tổ Sư từ tây sang. Việc này đã thành quá khứ từng niệm đã thay đổi.
Tim răng trong mũi, tim miệng sau ót, bất chợt dụng nhằm. Mới tin rằng tất cả trí là trí thanh tịnh không lầm. Không hai không hai phần, không sai khác không đồng. Đâu cần ban ngày xem núi, ngắm nước trước sông. Xem bên thềm, bên cây bìu mới. bây giờ nếu không nghiên cứu cội nguồn, tương lai chớ hỏi Ngài Di Lặc.
TỤNG CỔ Thần Nhiên từng hỏi Lão sư An. Đầu giống Thiếu Dương truyền một câu. Ban ngày Hoa Sơn Tiên hứng núi. Đêm khuya vườn ướt, trăng bên thềm.
BÌNH XƯỚNG Thần Nhiên ban đầu tham vấn quốc sư Huệ An ở Tung Nhạc hỏi: Thế nào là ý Tổ Sư từ Tây sang?
Huệ An đáp: Sao không hỏi ý của mình?
Thần Nhiên thưa: Thế nào là ý chính mình?
Huệ An đáp: Nên xem tác dụng mặt.
Thần Nhiên thưa: Thế nào là mặt tác dụng.
Quốc Sư nháy mắt chỉ dạy. Ngay lúc này Thần Nhiên biết lối về.
Ngài Lâm Tuyền nói, vì thường trẻ lên ba, đừng hết tâm lão bà. Thế nên làm cho ngài Đầu Tử phải nói, Đầu giống một câu truyền ở Thiếu Dương.
Ngài Lâm Tuyền nói: Tra xét quá tỉ mỉ. Tuy cho phép ông ta ban ngày ngắm núi. Chẳng những để ông ta thấy được rõ ràng, cũng là cơ hội nhận ra bản tâm mình. Thiền tăng dù mắt tỏ nhận biết được tâm.
Trong Thuật Chinh Ký của Quách Duyên Sinh ghi rằng: Hoa Sơn và Thủ Dương xưa kia là một ngọn núi. Thần sông Cư Linh che đôi đèo thông sông Hoàng Hà, Hoa Sơn chướng kỳ vẫn còn. Nhưng dù con đường đã rõ mà không chịu nhận. Như thế kể lại cho người sau, thì cũng giống như đêm khuya vườn ướt hứng ánh trăng bên thềm. Thì người đã không tai đâu cần lặng nghe, lại thấy chăng?
Giọt sương mù giữa trời trong, Cười ngất Tương Dương Mạnh Hạo Nhiên.
CỬ - BẢN TẮC:
📢 Ngài Đầu Tử cử:
BÌNH XƯỚNG
📢 Ngài Đầu Tử nói:
TỤNG CỔ
BÌNH XƯỚNG
📢 Ngài Lâm Tuyền nói:
NGUỒN
✨ …