HOÀNG LIÊN TRƯỚC TIẾNG


THÙY

📢 Ngài Đan Hà dạy chúng:

Ngài Đan Hà dạy chúng: Khi định nói về tâm, thì nhọc sức lắng nghe. Chỗ chưa mở miệng kỳ nhất nhiễu mây, không có một điều gì duyên vào, thì không đưa đến vô sự sanh sự. Có trái với lý này chăng?

BẢN TẮC Tăng hỏi Hòa thượng Hoàng Liên: Thế nào là một câu trước tiếng? Liên đáp: Trước tiếng thì không có câu, sau tiếng hãy hỏi đi!

BÌNH XƯỚNG Ngài Lâm Tuyền nói, Một câu trước tiếng, viên âm vang dội mà ít gặp tri âm. Ngoài vật Tam Sơn một vầng trăng sáng mà ít gặp gương trong. Kỳ nhất tinh còn hướng ra bên ngoài, dễ phong chỗ thấy thiên lệch. Chẳng lẽ miệng khô nhọc tâm vui xuống, cần gì hở môi răng lạnh.

Muốn phát minh Đệ nhất nghĩa đế, cần phải mở toang cửa pháp bất nhị. Cắt đứt sự vận hành các dòng đầu chỉ ở chỗ câu có câu không, biện luận huyền thuyên vốn chỉ là tình thức. Nếu chẳng phải chỗ quên lời của Duy Ma, thì đâu có thể bày tỏ bổn ý của ngài Văn Thù.

TỤNG CỔ Trước kiếp không đường rộng vắng vẻ. Trước tiếng không câu người khó tin. Tận cùng biển xanh là mây trắng. Hãy xem người đã lộ nửa thân.

Ngài Lâm Tuyền nói, một người trở về nguồn chôn muối phương thế giới đều tiêu mất, đâu cần đổi kiếp không ngày đó. Nếu chấp nhận dứt đường ngôn ngữ giống như âm phát, âm nhân tại rãnh ràng lặng lẽ. Trước khi âm thanh phát, bèn đã này vốn không có ngôn cú, mong người giác nếu tìm ra thì quả thực là khó.

Muốn đạt được nguồn kia nên dò tìm chỗ sâu thẳm ấy. Như sâu thẳm của sóng xanh, giống như mây trắng ngàn xa. Chỗ uyên thâm ít người hiểu, người nghe lại càng hiếm hoi. Không bằng ở trong cõi nước vô lậu cảnh giới chơn tịnh xem người đã gãi gỗ. Như cảnh trong gương hoa trong không. Tuy gương mặt hiện một nửa, chưa hiện được hoàn toàn. Còn nhớ được kệ diễn tả lại lòng tù bảo ẩn, nhưng chỉ được một nửa.

Mặt trời lên khỏi núi còn ẩn hiện. Trăng tròn trước cửa còn khuyết đầy.

CỬ - BẢN TẮC:

📢 Ngài Đầu Tử cử:

BÌNH XƯỚNG

📢 Ngài Đầu Tử nói:

TỤNG CỔ

BÌNH XƯỚNG

📢 Ngài Lâm Tuyền nói:


NGUỒN

✨ …


GHI CHÚ


Công án liên quan