TUYẾT PHONG ĐIỂN TỌA
THÙY
📢 Ngài Đan Hà dạy chúng:
Ngài Đan Hà dạy chúng: Hòa quang tạo sự, thôi, nay chẳng cho dạo động. Đừng tụng thần chú, đừng xem chân thật. Lại dạy: Chớ để cho tính lang chim trong nước chết. Như vậy phong cảnh đều vào được trong lỗ tròn, lỗ vuông; lỗ tròn, lỗ vuông không để vào được trong lỗ chỏm nạc.
BẢN TẮC Ngài Tuyết Phong làm điến tọa trong hội, Đồng Sơn đang đãi gạo. Đồng Sơn hỏi: Đãi cát bỏ gạo hay đãi gạo bỏ cát? Tuyết Phong nói: Đại chúng ăn cái gì? Đồng Sơn nói: Đợi ngươi thua lại. Tuyết Phong nói: Được thì được, nhưng căn phải gặp riêng một người mới được. Sau này quả nhiên Sư nói pháp Ngài Đức Sơn.
BÌNH XƯỚNG Ngài Đầu Tử niêm: Đại chúng, đạo lý gì? Tuy nhiên cũng một căn khôn tại sao núi cao sông ngòi chẳng cho kén người thôn quê nói. Công phu chưa đạt đến thế.
Bên đáp thay: Đãi cát bỏ gạo hay đãi gạo bỏ cát. Quét lâu năm không bị bông râm che, trải qua sương tuyết đến kết trái nhiều. Đại chúng ăn cái gì.
Kim Phong bế hoa ngâm không nhà, Ngọc Thuốc nuốt nhạy là mài xanh.
Ngài Lâm Tế nói: Trăng sáng trong đêm thanh vắng, Đêm khuya nghe tiếng suối chảy.
Phần Dương đáp thay: Con sớm đã nhọc rồi. Ngài Lâm Tế nói: Cho nói đạo lý. Lại, một hôm Sư tụ tập, ngài Đồng Sơn hỏi: Ngày lúc trở về núi. Đồng Sơn hỏi: Trở về núi, đi theo vách núi cheo leo, đồ túi đường nào. Tuyết Phong thua: Đi theo vách núi cheo leo, Đồng Sơn nói: Có một người không đi theo vách núi cheo leo, ngươi biết chăng? Tuyết Phong đáp: Không biết. Đồng Sơn hỏi: Vì sao không biết? Tuyết Phong thua: Vì ông ta chẳng có mặt mũi. Đồng Sơn hỏi: Đã không biết, vì sao nói chẳng có mặt mũi? Tuyết Phong nói: Đã không biết được.
Ngài Lâm Tế nói: Chỉ vì không mặt mũi cho nên không biết. Không như vậy Sư đã nhằm vào mặt nói lắm.
Nếu căn cơ vào Ngài Tuyết Phong, đường thôi lấp bùn. Ngài Nam Tuyền đáp thay: Chỉ biết nhai lý đàm luận.
Nếu ai thật tâm đáp này, chỉ biết nhai lý đàm luận, không có một tí khoái lạc nào. Chỉ một bề khô khan. Người học chỉ cần lĩnh hội mà thôi. Nếu ai khéo lui lãnh, không không, không có một chút dính mắc. Giống như lúc đói thì ăn, khi no thì vui, lấy gì để phát huy.
TỤNG CỔ Cư ngụ bất dĩy không một vật, Đại giang Hương Tích biển tràn Tô. Mặt trời trăng tròn không bóng chiều, Người gõ mùa áo nhịn bếp hồng.
BÌNH XƯỚNG Không tay che được mặt trời. Câu này hiển hiện không chạm đến đâu. Hẳn thông và diệu dụng cho người tản hưởng xem.
Cho nên Tông giả Nghiêm Dương hỏi Triệu Châu: Một vật không đem đến thì thế nào? Triệu Châu đáp: Hãy buông xuống. Dương hỏi: Đã không đem đến được, buông cái gì? Triệu Châu thua: Một vật không đem đến được buông cái gì?
Giống như một bát đầy vậy, hết thì đãi cát bỏ gạo, hãy đãi gạo bỏ cát. Nếu vậy thì đầy quyết đoán mới được. Không vậy thì đều bỏ. Nếu vậy thì đầy quyết đoán, nếu không vậy thì đều bỏ. Nếu vậy thì an nhàn.
Nếu ai muốn học, cho uống nước trong buổi tiệc. Uống cho đủ thì an nhàn khoan khoái, cho một thuyền nhỏ, cuối cùng chẳng cần ai hết.
Ngài Lý Phất, cũng một trận tuyết Hương Tích, Duy Ma che cười.
CỬ - BẢN TẮC:
📢 Ngài Đầu Tử cử:
BÌNH XƯỚNG
📢 Ngài Đầu Tử nói:
TỤNG CỔ
BÌNH XƯỚNG
📢 Ngài Lâm Tuyền nói:
NGUỒN
✨ …