ĐẦU TỬ TRĂNG SÁNG
THÙY
📢 Ngài Đan Hà dạy chúng:
Nửa tối nửa sáng, hộp mây không thể giấu gương ngọc. Nổi lên chìm xuống, cửa biển vừa mong ánh trăng hiện. Ngay nơi điểm này, có nạp tăng nào lià được thức tình, dứt đồng ý nghĩ hội được chăng?
CỬ - BẢN TẮC:
📢 Ngài Đầu Tử cử:
Tăng hỏi Đầu Tử: Lúc trăng chưa tròn thì thế nào?
Đầu Tử đáp: Nuốt vào ba cái bốn cái
Tăng hỏi: Sau khi tròn thì thế nào?
Đầu Tử đáp: Nhổ bỏ bảy cái tám cái
📢 Ngài Đầu Tử niêm:
Đại chúng. Đầu Tử nói như thế các người làm sao thương lượng? Nếu nói được thì trước núi tình lặng mây vần vũ. Trên đường Tào Khê mặt trời mặt trăng cùng một vầng. Nếu cũng không hội, sơn tăng có bài tụng.
BÌNH XƯỚNG
📢 Ngài Đầu Tử nói:
Văn Thù chỉ một mặt trăng thật trên trời, mặt trăng này vốn nó không phải là trăng, thế nên chẳng có mặt trăng. Đáng tiếc vị tăng này lại tìm trên cái chổi của ngài Vân Nham, kiếm bên giường ngài Long Thọ.
TỤNG CỔ
Trong trăng có không gốc
Cây khô trước núi nở hoa
Sau khi nhạn về biển ải xa
Chày giã gạo rơi vào nhà ai
BÌNH XƯỚNG
📢 Ngài Lâm Tuyền nói:
Từng lời thấy được chân lý mà chẳng thấy có. Từng câu vượt tông mà câu vốn không. Hội được như thế, trăng tâm rỗng tròn tâm tình thẳng bặt trói buộc.
Chớ nhạo những lời không căn cứ. Đều giống học bàn bạc chẳng ý vị.
Diệt hết vọng tình, trừ bỏ dòng ý niệm. San bằng vực thẳm sanh tử. Tích lũy bỏ giác Niết Bàn.
Chẳng giống kinh thành ngày xuân tươi đẹp. Há mến phong cảnh, dạo vườn Lăng Phong.
Linh Tuyền hỏi Sơ Sơn: Cây khô nở hoa mới cùng ông ta hợp. Là câu bên này hay là câu bên kia?
Sơ Sơn đáp: Là câu bên này.
Linh Tuyền hỏi: Thế nào là câu bên kia?
Sơ Sơn đáp: Trâu đá rống vượt sương mùa xuân. Linh tước không sống rừng vô ảnh.
Lâm Tuyền nói: Bên trong không xuống lên được, mấy ai là tri âm.
Hạc đứng bên trên rừng tùng chờ mãi chim nhạn biên ải xa về. Thấy sắc nghe tiếng đều là vọng. Trăng khuya vọng nghe tiếng chày giã làm kinh động mây. Mặc cho nhà ai suy tư sầu lo. Ngay lúc này làm sao xử lý.
Đừng nhàn ba tấc lưỡi, Tiêu tuy chín đoạn trường.
NGUỒN
✨ …