CỬU HƯỚNG LONG ĐÀM
Bách Trượng nói, 'Thế nào là Pháp chưa nói cho thiên hạ?'. Nam Tuyền nói, 'Không phải tâm, không phải Phật, không phải vật'

Tắc số 28: Xa mến thầy Đàm (CỬU HƯỚNG LONG ĐÀM - 久嚮竜潭) [1].
CỬ:
1Một hôm, Đức Sơn[2] đến thỉnh giáo[3] Hòa Thượng Long Đàm[4]. Đến tối, hòa thượng mới bảo:
-Trời đã khá khuya, ngươi cũng liệu xuống núi mà về.
Đức Sơn không biết làm sao bèn chào từ biệt[5], cuốn rèm lên định ra ngoài. Nào ngờ bên ngoài đen kịt nên phải quày lại. Ông giải thích:
-Thưa, tại chung quanh trời tối quá!
Hòa Thượng Long Đàm mới thắp ngọn đề đăng (ngọn đèn cầm tay[6], Ryômin dịch là đuốc chứ không phải đèn) rồi trao cho. Lúc Đức Sơn chực cầm lấy đèn, hòa thượng bỗng thổi tắt cái phụt. Lúc đó, Đức Sơn bèn ngộ đạo, kính cẩn cúi rạp chào Long Đàm. Hòa thượng mới hỏi:
- Nhà ngươi ngộ được điều gì nào?
Đức Sơn đáp:
Từ ngày hôm nay trở đi, tôi sẽ không còn lạc lối trong những lời bàn (thiệt đầu) của các bậc hòa thượng thiền sư trong thiên hạ nữa.
Đến sáng hôm sau, khi lên bục giảng[7] thuyết pháp, Hòa Thượng Long Đàm mói nói:
-Giả sử [8] có một anh chàng răng như rừng chông sắc, miệng như chậu máu, nhỡ ai quật một gậy cũng chẳng thèm quay nhìn, thì kẻ ấy sẽ có ngày nào đó. một thân trên đỉnh cô phong (không cần nương tựa vào lời chỉ bảo của ai và không ai có thể đuổi kịp), dấy lên được mối đạo của chính mình (quân đạo).
Đức Sơn bèn đem bộ chú thích (sớ sao) kinh Kim Cương tùy thân và một bó đuốc lớn đến trước phòng giảng pháp, huơ qua huơ lại:
-Nghiên cứu giáo nghĩa (chư huyền biện) của đạo Phật nhiều bao nhiêu, khác gì khác gì ném một sợi lông vào trong không gian bao la. Dù nắm hết bí quyết (khu cơ) để sống sao cho khôn khéo ở đời, chẳng qua nhểu một giọt nước xuống vực núi sâu mà thôi.
Nói xong, đốt hết sách chú thích, cáo từ thầy rồi xuống núi.
BÌNH
TỤNG
✨ Nguồn: http://chimviet.free.fr/vannhat/nguyennamtran/vomonquan/28-CuuHuongLongDam.htm
✨ Nguồn: https://quangduc.com/p157a70596/tac-25-den-36-hang-thu-ba-noi-phap